Ngón tay trắng bệch trỏ vào Shiki đầy sát ý.
Shiki chao đảo nhưng lập tức bước lấy lại thăng bằng, chỉ một bước.
‘…haa.’
Người con gái bên trên không giấu được vẻ do dự.
Ám thị “ngươi có thể bay” không có tác dụng với người này.
Cô có khả năng làm cho người ta có ấn tượng rằng họ đang bay lượn, và nó giống như tẩy não hơn là ám thị. Không cách gì cưỡng lại được, kết quả là, nạn nhân thử bay lên hoặc cố chạy trốn nỗi sợ hãi bầu trời.
Nhưng Shiki chỉ hơi choáng một chút.
‘Hmm.’
Cô gái thầm nghĩ sự liên hệ không đủ mạnh và định sự dụng ám thị lần nữa. Nhưng lần này, mạnh hơn. Không phải ấn tượng nhẹ như “ngươi có thể bay” mà cô sẽ ra lệnh “phải bay lên”.
Nhưng chưa kịp làm gì thì Shiki đã ngẩng đầu lên.
Hai nét dưới chân, một sau lưng, một điểm giữa ngực. Shiki thấy rõ những đường cắt mà, nếu thần chết có thật, hắn sẽ dùng chúng để kết thúc một sinh mạng. Điểm trên ngực trái là hay nhất, cái chết ngay tức khắc. Tôi có thể giết cả Thượng đế nếu ông ấy hiện diện.
Nhấc thanh dao lên, Shiki nhìn kẻ địch. Đột nhiên, một khao khát mãnh liệt xâm chiếm Shiki.
…mình bay được, mình có thể bay, yêu bầu trời, giang cánh bay cao hơn hôm qua. tự do. thanh thản. đi nhanh thôi.
…nơi đâu? tự do? bầu trời? nó là…
Chạy trốn hiện thực, khao khát bầu trời, đi ngược lại trọng lực.
Chân không chạm đất. Bay trong tiềm thức.
Đi thôi, đi thôi, đi thôi, đi thôi, đi thôi, đi thôi, đi thôi, ….ĐI!
‘Giỡn mặt à.’
Nói vậy, Shiki đưa cánh tay trái lên.
Ám thị chẳng còn tác dụng gì nữa, một chút choáng váng cũng không.
‘Tôi không ham muốn bầu trời. Tôi không sống nên không biết đau đớn của cuộc sống. Mà nói thật, tôi chẳng quan tâm gì đến cô.’
…lời thì thầm như một khúc nhạc.
Shiki không biết đến sự ràng buộc, hạnh phúc hay đau đớn.
‘Nhưng tôi không muốn cô lấy anh ta đi. Tôi..người này của tôi trước, tôi đến đây lấy lại.’
Biểu cảm trên gương mặt cô gái thay đổi, cô tập trung sức mạnh quẳng vào Shiki…cánh tay trái nắm lấy rồi kéo ngược khoảng không. Như là bị kéo theo bàn tay, cô gái bị cuốn lại gần Shiki như cá mắc vào lưới.
‘….!!’
Nếu người con gái có thể giao tiếp với Shiki chắc chắn cô đã hét lớn.
‘Rơi!’
Bỏ qua câu nguyền rủa, lưỡi dao đâm xuống ngực. Chính xác đến nỗi nạn nhân cũng phải thầm ngưỡng mộ.
Không một giọt máu. Cô gái không thể cử động được nữa.
Shiki thả cơ thể đó vào màn đêm, hờ hững như người ta bỏ rác.
Cái xác bay qua hàng rào không một tiếng động, ngay cả mái tóc cũng không lay động, rồi cả thân hình cùng tấm áo tan dần vào cơn gió.
Tương tự như cánh hoa trắng chìm dần vào lòng biển đen.
Và, với một giọng đáng sợ.
‘Rơi đi.’
Bên trên, còn lại tám bóng hình.