俯瞰風景 - Fujoh Kirie: Vong ngã.
Hôm đó, tôi về nhà bằng đường chính. Đó chỉ là ý muốn nhất thời vì rất hiếm khi tôi làm như vậy. Bước đi giữa những ngôi nhà quen thuộc, tôi chợt nhận ra quanh mình không có ai ngoài một người vừa rơi xuống từ tòa cao ốc trước mặt. Một tiếng vỡ nát ẩm ướt mà thường thì người ta sẽ không bao giờ nghe thấy trong đời. Tất nhiên rơi từ độ cao như vậy thì chỉ còn là cái xác – một màu đỏ thẫm nhuộm lấy mặt đất. Thứ duy nhất còn nhận ra được là mái tóc đen nhánh, hai cánh tay mảnh khảnh, trắng bệch…và một gương mặt ngập trong máu. Toàn bộ khung cảnh đó được bao phủ bởi mùa hè, bởi hai màu đen trắng của quá khứ; gợi lên trong tôi hình ảnh một nhánh hoa bị ép đến khô quắt lại giữa hai trang sách.
…Có lẽ vì với tôi, một xác chết gãy gập lại như vậy cũng như một cành hoa bách hợp gãy mà thôi.